Tôi và Ngân chơi thân với nhau từ cái thời “cởi truồng tắm mưa”. Không hiểu sao chúng tôi thuộc hai giới tính nhưng lại chơi được với nhau suốt hai mươi mấy năm.
Chúng tôi quá hiểu rõ về nhau, đi với nhau ai không biết nhìn vào cứ tưởng chúng tôi là một đôi. Thế nhưng sự thật thì với tôi, Ngân giống như một thằng con trai chứ không phải là một người con gái.
Trong suốt thời gian lớn lên cùng nhau, tôi đã trải qua vài mối tình nhưng cô ấy thì chưa bao giờ thấy có ai tán tỉnh hay hẹn hò nghiêm túc cả. Ai có ý định tán Ngân thôi là cũng bị cái tính như con trai của cô ấy làm cho sợ mất vía.
Cứ 10 người gặp em thì y như rằng đều nói cô ấy tomboy. Hôm đấy tôi đang đi làm thấy Ngân nhắn tin hỏi.
“Mày ơi, đàn ông nắm tay mà không có cảm giác thì chuồn à?”
Hóa ra cô ấy đang đi hẹn hò đây. Tôi nhắn lại vài kinh nghiệm cho nó. Nhưng tối đi làm về đã thấy Ngân đứng trước cửa, mồm méo xệch.
- Chán!
- Sao, không phải đang đi úp sọt giai à?
- Cho đi tàu lượn rồi.
Câu eva nói đó tôi nghe nhiều lần nên cũng chẳng lấy gì làm ngạc nhiên. Ai bảo già khú rồi, tính lại dở dở ương ương nhưng lại còn kén chọn, muốn hẹn hò anh trẻ đẹp trai cơ. Tôi không cần nói bóng gió mà thẳng tuột luôn cho bạn hiểu.
- Này, muốn thử lấy chồng quá thì tốt nhất mày kiếm một anh nào đó già già, xấu xấu tí thôi, không một hai đời vợ rồi cũng được.
- Vấn đề không phải là già hay trẻ, mà là tao không có cảm giác gì… ngay cả khi hắn hôn… tao chỉ thấy ghê thôi!
Tôi tròn mắt nhìn Ngân. Mặt cô ấy rất nghiêm trọng.
- Có lẽ tao chỉ thích con gái thật rồi, không có cảm xúc với đàn ông.
- Thật đấy hả! Kinh dị quá!
- Thật mà! Mày là bạn thân nên tao mới nói thôi đấy! Mày ghê sợ tao à?
- Cũng hơi kì kì! Nhưng quan trọng gì, từ lâu tao đã không coi mày là gái rồi.
- Nhưng đừng nói với bố mẹ tao biết đấy, tao sợ họ suy nghĩ nhiều, ở quê mình đâu có trường hợp nào như thế đâu.
- Ừ, yên tâm đi! Tao có phải đàn bà đâu mà nhiều chuyện.
Từ ngày khi biết cô ấy tomboy thì tôi cảm thấy thoải mái hẳn, ngồi xem phim chung còn thò chân vào chăn gác lên nhau mà chẳng thấy ngại ngùng gì. Có hôm tôi còn trêu Ngân.
- Này, tao với mày chuyển đồ sang ở chung với nhau khéo lại tiết kiệm được khối khoản đấy.
Nghe tôi nói thế không ngờ mặt Ngân tái mét, mắt tròn xoe nhìn tôi.
- Đùa đấy à. Như vậy người ta dị nghị lắm.
- Xấu hổ cái gì chứ? Mày có phải là con gái đâu mà sợ, có cảm giác gì đâu mà sợ. Không thì cứ cho tao ngủ cùng một đêm xem có làm sao không?
Thấy tôi đòi ngủ lại bằng được nên Ngân cũng gật đầu đồng ý. Hai đứa mở phim ma xem đến tận nửa đêm. Đúng là hai thằng đàn ông thật rồi! Xem phim ma, tắt hết điện đi tối thui tối mò rồi mà vẫn chẳng cảm giác sợ sệt gì cả.
Muốn tạo cảm giác sợ cho con bạn nên đúng đoạn gay cấn tôi thò tay xuống túm lấy chân nó. Không ngờ lại hiệu quả đến vậy. Con bạn hét toáng lên rồi ôm chầm lấy cổ tôi.
- A…
Theo phản xạ tôi cũng ôm cứng lấy nó. Không ngờ hôm nay con bạn chỉ mặc áo hai dây và chiếc quần đùi mỏng dính. Cả khuôn ngực tròn vo hằng ngày giấu trong chiếc áo tomboy rộng thùng thình của nó choán hết cả môi tôi.
Chúng tôi ngừng thở đến mười giây. Tôi bắt đầu cảm thấy trong người khác lắm, dường như tất cả các dây thần kinh nam tính của mình vừa được bật nguồn. Máu nóng dồn hết lên mặt, xuống môi, rồi không kiềm chế được tôi khẽ hôn vào khe ngực sâu hun hút của cô ấy.
- Ơ này… làm cái gì thế?
- Yên nào, không cảm nhận được gì sao mà hỏi?
Không ngờ Ngân cũng cuống cả lên, tôi cảm nhận da thịt cô ấy nóng bừng chà sát vào mình. Ngân cắn nhẹ vào tai tôi.
Chúng tôi yêu nhau ngọt ngào, như đã hiểu nhau từ hàng tỷ năm trước. Đến khi biết thế nào là mùi đời rồi cả hai nằm im lặng, mỗi đứa ôm một suy nghĩ, điện cũng không dám bật lên nữa. Bỗng Ngân quay lại.
- Này… mày...
Tôi đưa một ngón tay khẽ đặt lên môi cô ấy.
- Từ nay không được mày tao gì nữa nhé!
- Thế… thế biết gọi làm sao?
- Thì anh em chứ còn sao!
- Không… ngượng lắm…
Tôi khẽ hôn lên môi em, không biết từ lúc nào đôi môi ấy lại ngọt lịm đến như vậy, làm tôi cứ mê đắm trong đó không rời ra được. Còn em thì giũi mãi đầu vào ngực tôi, giờ tôi mới cảm nhận đúng là lúc người con gái xấu hổ trông thật đáng yêu. Hai đứa đã có một đêm đáng nhớ trong đời. Tất nhiên là sáng hôm sau mọi thứ trên trái đất này như thay đổi hoàn toàn với chúng tôi.
Cuối tuần hai đứa vội vã dắt nhau về quê xin cưới ngay lập tức, không có bụng chửa vượt mặt ra đấy thì nguy to. Đấy, từ tình bạn đến tình yêu mong manh nhưng cũng khó nhận ra lắm. Đúng là duyên số nhiều khi thật thú vị!
Bạn có thể xem thêm:
0 nhận xét:
Đăng nhận xét