Kết hôn từ lúc mới tốt nghiệp Đại học, em và chồng quyết định kế hoạch chưa sinh con để ổn định kinh tế trước đã. Chồng em nói rõ quan điểm:- Giờ không có tiền, đẻ con ra nheo nhóc tội lắm.
Em cũng đồng tình với anh như vậy. Cứ thế hai năm trôi qua, hai vợ chồng em lao đầu đi kiếm tiền. Anh cho vốn em mở một shop thời trang khá lớn. Càng ngày công việc càng tốt lên, tiền chúng em cũng kiếm được kha khá.Nhưng nhiều đêm nằm bên chồng, em cứ thấy trống vắng điều gì đó nên thủ thỉ với anh:
- Hay là thôi không kế hoạch nữa, mình thả để sinh đứa con cho vui cửa vui nhà đi anh.
- Thì cứ từ từ đã, công việc của anh vẫn chưa ổn. Giờ mới có 26, đợi ba năm nữa rồi đẻ cũng chưa muộn.
Chồng em nói vậy nên em cũng đành thôi. Thấy hàng xóm xung quanh trẻ con đứa lớn đứa bé, chiều về chúng chơi đùa, chạy nhảy khắp ngõ em cũng thèm một đứa lắm.
Mấy lần em tiếp tục chủ động đề nghị chồng không kế hoạch nữa, nhưng anh vẫn chưa đồng ý. Thế nên em tức quá, đi cấy luôn que tránh thai để đỡ phải uống thuốc hàng ngày.
Hơn một năm, chồng em làm ăn ổn định anh mới bảo:
- Vợ ơi, giờ anh muốn có con rồi, vợ chồng mình “thả phanh” đi nhé.
Nhưng đến lúc này thì chính em mới chưa muốn sinh con. Em cũng giả vờ vui vẻ đồng ý nhưng không đi tháo vòng. Chồng chăm em và tẩm bổ đủ các loại để em dễ thụ thai, nhưng mấy th.á.n.g nay em vẫn trơ trơ chưa thấy có biểu hiện của việc bầu bí cả.
Anh sốt ruột giục.
- Hay là đi kiểm tra đi vợ? Có khi “điếc” rồi cũng nên.
- Đấy thấy chưa, lúc còn sớm thì không thả, giờ sợ chưa?
Mặc chồng gạ gẫm đi kiểm tra nhưng em nhất định không đi. Từ đó chồng có vẻ chán em, anh cứ ra ngoài uống bia với bạn bè suốt đến muộn mới về.
Em nghĩ giờ chẳng còn cách nào khác là phải buộc chân chồng ở nhà thôi. Thế nên giờ em mới bí mật đi tháo thì đúng hai th.á.n.g sau em thử thai thấy lên 2 vạch luôn.
Đang định báo tin vui cho chồng thì anh lại nhắn tin trước: “Hôm nay anh về muộn”. Điên thật, chắc là lại đi đàn đúm thôi, chẳng biết có gái gú gì nữa không thì chết. Nửa đêm anh mới mò về, lại ngà ngà say. Em bảo:
- Anh xem lại thế nào đi nhé. Lấy nhau gần 5 năm mà anh không cho em đứa con nào. Không bằng anh bạn em, chạm nhẹ vào người một cái mà em đã có bầu rồi. 2 vạch rồi đấy, anh thấy chưa?
Chồng em đang say, ú a ú ớ:
- Em bảo sao cơ? Em có con với thằng nào?
- Thì có với anh ấy chứ thằng nào.
Cứ thế em nằm đánh một giấc ngon lành đến sáng mới dậy, mặc cho chồng điên tiết. Sáng vừa tỉnh dậy, chồng đã kéo em ra hỏi.
- Đêm hôm qua cô vừa nói cái gì thế?
- À em có nói gì đâu, chắc hôm qua anh say quá mơ linh tinh hả?
- Cô bảo có con với thằng nào?
- Anh buồn cười thật, làm gì có thằng nào động được vào em ngoài anh chứ?
- Vậy còn chuyện mang thai là thật hay giả vậy?
- Anh dạo này cứ đi suốt có thèm quan tâm em đâu. Em có bầu được 2 th.á.n.g rồi.
Chồng em há hốc mồm miệng, hết nhìn em lại nhìn xuống bụng.
- Thật không? Có bầu rồi á?
- Ừ, có rồi!
- Thì tại em cứ cấm, tránh anh các kiểu nên mới không đậu thai đó chứ. Giờ em có con là tốt rồi, từ giờ nghiêm cấm em làm lụng vất vả nữa nhé.
- Em biết rồi, trêu anh tý vậy mà đã ghen thế rồi.
Kiễng chân lên hôn chụt chồng một cái coi như xí xóa mọi chuyện. Đấy cưới nhau 4 năm trời, cứ kế hoạch nên đâm ra thành muộn như thế đấy.
Thấy anh đi ra ngoài em cũng chuẩn bị để ra cửa hàng. Chưa kịp đi thì anh bước vào với lỉnh kỉnh đồ trên tay.
- Gì mà nhiều vậy anh?
- Đồ tẩm bổ cho bà bầu. Hôm nay vợ nghỉ ở nhà dưỡng thai.
Em tròn mắt nhìn chồng. Hóa ra con cái với anh cũng quan trọng lắm. Hôm đấy, lần đầu tiên chồng vào bếp nấu đồ ăn cho em. Thấy em ngồi ăn ngon lành, chồng đến xoa bụng em rồi cúi người xuống rủ rỉ vào tai em một câu khiến em hạnh phúc vô cùng:
- Chỉ cần em sinh con cho anh thì ngày nào anh cũng vào bếp nấu đồ và chăm em đến khi em phát chán thì thôi vợ ạ.
Hú hồn, con cái là lộc trời cho, đừng có kế hoạch quá đâm ra lại thành muộn màng đấy các chị em ạ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét