Cô chẳng biết rằng sau mỗi lần gần gũi với mình, gã Sở Khanh tên Hiển lại nhếch mép cười, khoe chiến tích với tụi bạn: “Phải tìm con nai khác thôi, con nai này bắt đầu khôn ra rồi, mệt lắm”.
22 tuổi, cô sinh viên năm thứ 2 tên Trang xinh đẹp như trăng rằm đã đem lòng yêu đắm say một người đàn ông có vợ. Hiển eva là một gã đàn ông đẹp trai, cao to mà Trang quen ở lớp học tiếng Anh.
Trang hoàn toàn bị choáng ngợp bởi phong cách bụi bặm, nghệ sĩ của anh. Qua nhiều lần trò chuyện, Trang xót xa và thông cảm khi biết hoàn cảnh của gia đình anh.
Vợ chồng anh đến với nhau không có tình yêu, rằng người đàn bà kia vô cùng lẳng lơ. Chị ta mồi chài cả bạn thân của anh, rằng vì gia đình ép buộc nên anh phải chấp nhận đám cưới này. Rằng người đàn bà kia xấu xí, khó tính và lắm điều…
Tham khảo chữa bệnh lạc nội mạc tử cung
Anh ao ước tìm được một tình yêu đích thực và Trang chính là tình yêu đích thực mà anh hằng mong đợi. Nghe từng lời đường mật anh nói, Trang càng muốn được bù đắp sự trống trải trong tâm hồn của anh. Anh đang là một họa sĩ trẻ cũng chút có tiếng tăm. Chính tính cách nghệ sĩ trong con người anh càng khiến Trang cảm thấy mềm yếu và cố gắng yêu anh bằng cả trái tim ngây thơ của mình.
Sau 3 th.á.n.g quen nhau, Trang và anh ngày càng mặn nồng, quấn quýt bên nhau. Hai người thường xuyên đi chơi xa và dành cho nhau những giây phút lãng mạn nhất. Nhiều lúc Trang tự nghĩ mình là người con gái may mắn khi có được anh.
Bỏ qua mọi lời khuyên can của bạn bè: “Mày xinh đẹp, tại sao lại vướng vào trai có vợ làm gì?”, Trang lại gạt đi: “Bạn chẳng biết gì cả, bởi tình yêu không có lỗi”.
Mỗi trưa khi Trang tan giờ học, Hiển lại đưa xe tới đón cô đi ăn hết chỗ này tới chỗ khác và chốt lại, hai người vào tại nhà nghỉ quen thuộc. Trang mụ mị bởi những lời hứa không bao giờ có hồi kết của anh: “Em cứ yên tâm, anh đang làm thủ tục ly hôn với nó rồi. Anh quá mệt mỏi khi nhắc tới việc này”.
Ngày nào anh cũng lải nhải câu nói đó, thế mà cô vẫn một mực tin đó là sự thật. Tình yêu ngây thơ, bé bỏng của Trang cứ lớn dần lên theo năm th.á.n.g và lời hứa kia thì mãi chưa thấy gì biến chuyển.
Trang chán ghét thứ 7, chủ nhật bởi trong khi nhà nhà đi chơi, dạo phố lượn hồ thì Trang phải nằm chỏng chơ ở nhà xem phim, bởi đơn giản anh còn phải có trách nhiệm với mái ấm của mình. Anh lo lắng nếu đi nhiều bố mẹ anh sẽ phát hiện ra mối q.u.a.n h.ệ này.
Nhiều lúc, Trang không còn nhận ra tính nết của mình nữa. Từ một cô gái hiền lành, vô lo vô nghĩ nay Trang lại dễ tủi thân hay khóc lóc, ghen tuông khi tưởng tượng ra cảnh Hiển đang tay trong tay, môi kề môi với vợ. Cô tự cười bản thân mình: “Mình đang ghen ngược đó ư? Mình có đủ tư cách không?”
Đôi khi cô tự vấn lương tâm, trước đây cô ghét cay ghét đắng những thể loại người thứ 3, nhưng cuối cùng cô lại nghiễm nhiên trở thành người thứ 3. Rồi cô lại tự bao biện cho mình rằng: Do lỗi của vợ anh ấy chứ, đâu phải do cô, cô nào có sai. Và rồi họ đã có con đâu…
Sau khi đem những dằn vặt này nói với Hiển, gã Sở Khanh cười khoái chí ôm chặt lấy Trang, cảm ơn tình yêu mà cô đã dành tặng cho anh. Hiển bắt đầu lại điệp khúc: “Anh mệt mỏi với con sư tử đó lắm rồi. Cả năm trời nay anh có đụng vào người cô ta đâu mà em ghen chứ? Thật hàm hồ”.
Nghe anh nói thế, Trang thở phào nhẹ nhõm. Trang lại tiếp tục hành trình chờ đợi với những câu nói quen thuộc của anh: “Chỉ một thời gian ngắn nữa, anh sẽ hoàn tất thủ tục, anh đang làm việc với luật sư rồi”.
Trang lại vui vẻ và lại hết mình với Hiển. Cô chẳng biết sau mỗi lần gần gũi với mình, gã Sở Khanh tên Hiển lại nhếch mép cười, khoe chiến tích với tụi bạn: “Phải tìm con nai khác thôi, con nai này bắt đầu khôn ra rồi, mệt lắm”.
Có lẽ nếu cứ để chuyện này tiếp tục trôi thì chắc một thời gian nữa Trang sẽ biết kết cục của mình. Nhưng một ngày đẹp trời, mọi chuyện lại sớm bị bại lộ.Khi Trang và hai cô bạn cùng lớp ra siêu thị mua đồ thì tình cờ thấy bóng dáng người đàn ông trông nhang nhác Hiển. Nhìn kỹ đúng là người tình của cô thật. Trang đau lòng khi thấy Hiển đang âu yếm một người phụ nữ mang thai.
Trang linh cảm đây chính là vợ của anh. Cô thấy ngại vì nhìn chị ta rất xinh và hiền từ nữa. Bằng tất cả sự giận giữ, xót xa, Trang bước chậm đến trước mặt anh. Câu hỏi của cô khiến anh giật nảy mình: “Anh bảo không đụng vào người vợ, sao vợ anh lại có thai?”.
Sau tin tức vài giây định thần, Hiển quát tháo ầm ĩ quay sang nhìn vợ: “Em quen con bé hâm này không? Nó luyên thuyên gì thế không biết… Vô duyên!”.
Vừa dìu vợ vào xe ô tô, anh ta còn “mách” vợ: “Em thấy không, chồng đẹp trai khổ thế đấy. Gái nào cũng muốn sà vào xin yêu. Em liều liệu mà giữ anh đi nhé”. Từng câu nói của Hiển khiến Trang như muốn quỵ ngã, hóa ra đó là bản mặt thật của người mà cô đã từng yêu hết mình.
Nguồn: thichtruyen.vn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét